foto1
foto1
foto1
foto1
foto1

294.3855246 - Số nội bộ: 232
lrc@tvu.edu.vn
Liên hệ:



  (TVU) – Ngày 17- 4 tại Thư viện Trường Đại học Trà Vinh diễn ra lễ Khai mạc Ngày Sách Việt Nam lần thứ 6. Đến tham dự có Thầy Võ Hoàng Khải, Phó Hiệu trưởng Trường Đại học Trà Vinh; Ông Nguyễn Thanh Luân, Phó Giám đốc Sở Thông tin & Truyền thông tỉnh Trà Vinh; Bà Lê Thị Ngọc Mai, Giám đốc Thư viện tỉnh Trà Vinh; đại diện lãnh đạo Công an tỉnh Trà Vinh, Sở Giáo dục & Đào tạo tỉnh Trà Vinh và giảng viên, sinh viên, học sinh Trường Đại học Trà Vinh.

Read more ...

Văn hóa đọc hiện nay đang là đề tài thu hút sự chú ý, quan tâm của xã hội. Vấn đề này không còn là “chuyện của độc giả” các nước phương Tây mà nó trở thành vấn đề mang tính toàn cầu, trong đó có Việt Nam. Chính vì vậy, để hưởng ứng phong trào “Sách và bản quyền thế giới”, 23.01.2019, Thư viện Trường Đại học Trà Vinh đã chọn Trường THPT Tiểu Cần là điểm đến tiếp theo trao tặng gần 500 quyển sách đa dạng nhiều lĩnh vực nhằm khuyến khích người đọc, tôn vinh văn hóa đọc, tôn vinh vai trò, giá trị của sách.

Read more ...

(news.zing.vn) Lượng người tới Phố Sách Hà Nội du xuân tăng, ai cũng muốn tặng con cuốn sách đầu năm.

Chiều mùng 4 Tết, giữa cái nắng 30 độ, Phố Sách Xuân Kỷ Hợi tấp nập người qua lại. Chương trình được tổ chức tại Phố Sách Hà Nội nhằm duy trì nét đẹp văn hóa đọc của người dân thủ đô và phát triển phong trào đọc sách trong cộng đồng.

Read more ...

Tác giả: Viết Minh Tú

Nhóm Yêu sách  - Tình nguyện viên, Thư viện Trường ĐHTV.

 - Cô à, em muốn kể cho thế giới nghe về người cô của mình. Người cô giáo của năm tháng, khi em vẫn còn là đứa học trò …

Hai năm qua đi, là ấy năm em xa cô, đến một thành phố mới, sống một cuộc sống hoàn toàn xa lạ. Những tưởng con người ta khi đạt đến ước mơ, sống nơi phồn hoa đô thị thì sẽ quên đi bến đò xưa, nơi có một hình ảnh thân thuộc ở đó,… nhưng em thì lại không!

Không một con đường nào em đi qua mà không nhớ tới cô, không khi nào nhìn những cánh hoa phượng le hoe trên bầu trời xanh em có thể làm ngơ. Những kí ức vui cười với cô và bạn bè cứ dồn dập nơi tâm trí, em lại thấy chạnh lòng biết bao nhiêu khi em không còn nhìn thấy cô thêm lần nữa.

Ngày ấy, cô cười đùa bảo em là con nít, vì em chọc phá cô và không bao giờ tự giải quyết các vấn đề của bản thân. Nhà trọ của cô trò sát vách, chiều chiều buồn em lại rủ cô đi ăn vặt lề đường, và chẳng bao giờ em tốn tiền vì cô thay em tính hết. Và mỗi lần như vậy, cô lại cười: “bao giờ đi làm có tiền rồi về trả cô”, “ bao giờ em lớn đi rồi cô tính”,…

Nhắc tới cô, một dòng kí ức lại hiện về. Cô là đóa hoa tin học, cô không đẹp nhưng cô đẹp nhất trong lòng em. Cô kiêu hãnh và tự tin, cô đơn giản và ấm áp. Cô chân thành đối xử với em một cách nhẹ nhàng, cô đã cho em một thời học sinh huy hoàng biết bao. Em không hề học giỏi, nhưng em là kẻ chiến thắng khi đứng trước cô. Cô tự hào về em, cô cười khi nhìn em đọc sách, năm em thi tốt nghiệp, đứng trước cánh cổng của trường đời, cô lo giúp cho em những bộ hồ sơ đến những nồi cháo khi em bị bệnh. Cô trò mình rất nghèo, cô đi ăn ở nơi đâu cũng “tha” đồ ăn về. Em nhớ, ngày cúng ông Táo về trời, cô đi xin bà chủ phòng trọ mấy cây nhang, rồi chạy ra chợ mua một bó hoa, một kí dưa về. Cô bảo em: “Nè, em cúng đi” bạn em nó thắc mắc “sao cô mua cho nó làm chi vậy?” cô bảo: “Kệ nó đi, năm nay nó thi” rồi cô cười.

Lúc ấy, em đủ biết, cô rất thương và tin tưởng em!

Mùa hè năm ấy, sân trường đỏ rực một màu hoa phượng, cô mặc cái áo dài màu đỏ. Dưới ánh nắng, em thấy cô bỗng trở nên bất tận, em khắc hình ảnh ấy thật sâu nơi khoảng không. Đó là một kí không bao giờ chết đi, nó vĩnh hằng trong lòng em. Không có một từ ngữ nào có thể diễn tả hết cảm xúc của em lúc đó, một đứa học trò sắp chia tay ngôi trường gắn bó ba năm, nhất là nỡ nào xa người cô giáo quá thân thương ấy! Em năm ấy, chạy từ trường đến chỗ học thêm rồi từ chỗ học thêm đến trường, mỗi buổi tối em cố gắng thức học bài thật khuya, cố gắng hết sức của mình, vì thứ nhất em vừa có thể học bài nhiều hơn các bạn, thứ 2 em có thể ở cạnh bên cô càng lâu càng tốt. Chẳng bao lâu nữa, căn phòng nơi em sống, sẽ không còn em và các bạn, nơi đây nhường lại cho những đứa em, cả cái bàn rồi cả không gian này sẽ không còn em nữa…. nên bâng khuâng em tiếc cả đất trời.

Rồi mùa thi qua nhanh, thời gian vội đưa em thành cô sinh viên năm 2.

Em hôm nay đã trưởng thành trước toàn thể lớp học, một người thầy, người cô khác, nhưng chỉ có đứng trước cô, em trở nên vô tư và mãi không phải giữ gìn hình ảnh già dặn của bà chị đã trãi qua nhiều vấp ngã. Em có thể tự kiếm tiền, tiền em thừa sức bao cô một chầu hoành tráng, nhưng em mãi không thể nào ngờ, người cô cùng em vượt qua khó khăn năm ấy đã hóa hư không, em mãi chẳng thể nào tìm gặp cô trong đường đời của mình.

Nhớ cô giáo của mình, em đọc sách, em học bài em vùi đầu vào đống sách vở, vì dù không có cô bên cạnh, em đều phải cố gắng, nhất định em sẽ cố gắng để trở thành đóa hoa kiêu hãnh thứ hai. Cô là lí do mà em không bao giờ bỏ cuộc, cô đã làm một con người mạnh mẽ nhất. Em thất bại, nhưng em làm lại, cái tên của cô em sẽ khắc kế bên những giải thưởng mình đạt được.

Nhớ cô thật nhiều!

 


Trung tâm Học liệu - Phát triển Dạy và Học

Số 126 - Nguyễn Thiện Thành, Khóm 4, phường 5, Thành phố Trà Vinh - Tỉnh Trà Vinh.

Điện thoại: (+84).294.3855246 số nội bộ: 232. Fax: (+84).294.3855217. Email: lrc@tvu.edu.vn